Trong kinh Cara Sutta của Bộ Itivuttaka, Đức Phật đưa ra một định nghĩa rất rõ
ràng về một vị Tỳ kheo lười biếng và một vị Tỳ kheo siêng năng. Trong bài
kinh ấy, Ngài nói như sau:
‘ Này các Tỳ
kheo, nếu trong khi đang đi, một ý nghĩ tham dục hay một ý nghĩ sân hận hay một ý nghĩ độc ác
khởi lên nơi một vị
Tỳ kheo, và nếu vị ấy không có phản kháng, không có bỏ đi, không có xua đuổi,
không có loại trừ và đưa nó đến chỗ chấm dứt, vị Tỳ kheo với thái độ như vậy là thiếu nhiệt tâm và không sợ hãi làm
điều bất thiện, vị Tỳ
kheo ấy được gọi là
lười biếng không ngừng và thường xuyên thụ động.
Nếu trong khi đang đứng... Nếu trong khi
đang ngồi... Nếu trong khi đang nằm, một ý nghĩ tham dục hay một ý nghĩ sân hận
hay một ý nghĩ độc ác khởi lên nơi một vị Tỳ kheo, nếu vị Tỳ kheo không chấp
nhận nó, bỏ đi, xua đuổi, loại trừ và đưa nó đến chỗ chấm dứt, vị Tỳ kheo với
thái độ như vậy là có nhiệt tâm và biết sợ hãi làm điều bất thiện, và được gọi
là tinh tấn không ngừng và cương quyết không ngừng. ‘
Dù khi đi hay
đứng
Dù khi ngồi
hay nằm
Ai nghĩ những
ý nghĩ
Độc ác và trần
tục-
Thời đang theo
tà đạo,
Cuồng dại với
si pháp.
Vị Tỳ kheo như
vậy
Không thể nào
đạt đến
Sự Giác ngộ
tối cao.
Dù khi đi hay
đứng
Dù khi ngồi
hay nằm
Ai diệt những
ý ấy
Vui thích
trong việc diệt (những tà ý)
Vị Tỳ kheo như
vậy
Sẽ có ngày đạt
đến
Sự Giác ngộ
tối cao.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét