21 thg 12, 2013

Hơi Thở (truyện thiền)


Thầy hỏi:
- Đời sống dài bao lâu?
Một thiền sinh đáp:
- Một trăm năm.
Người khác nói:
- Cho đến lúc ta chết.
Thầy bảo:
- Cả hai đều sai.
Cả lớp hỏi:
- Thưa, vậy đời sống dài bao lâu?
- Trong hơi thở.

- Sao lại thế ạ?
- Bởi vì người ta mỗi lúc chỉ sống một hơi thở thôi. Hơi thở hôm qua là ký ức. Hơi thở ngày mai là điều ta suy tưởng. Đời sống duy nhất một người có thể sống chỉ xảy ra trong một hơi thở.
- Thế, chúng ta nên làm gì?
- Nên tôn trọng cuộc sống của các con lúc đang sống nó. Hãy sống cuộc sống ấy. Hãy chánh niệm mỗi giây phút trong từng giây phút. Thay vì nghĩ đến bữa ăn trưa, ta hãy sống giây phút hiện tại. Cảm nhận bồ đoàn đang ở dưới bàn tọa, ngửi mùi nhang thơm, thấy bình hoa trước mặt.
Một thiền sinh hỏi thêm:
- Thưa, còn những lúc khổ sở khó chịu thì sao?
- Chính lúc ấy cũng sống tỉnh giác. Hãy tìm những giây phút tốt trong những giây phút không tốt. Ngay cả lúc đau đớn, hãy sống với cơn đau.
Một thiền sinh lớn nói:
- Cái này nghe hơi giống chủ nghĩa khoái lạc.
Thầy hít một hơi thở sâu, đáp:
- Anh bạn ơi, chẳng phải. Đấy là cuộc sống.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét